HT1 DIỄN ĐÀNMTT 48 DH 2 - Tình yêu đâu phải trò đùa - Forum
                       
CHÚC MỪNG CÁC KỸ SƯ . WEBSITE TẬP THỂ LỚP MTT48ĐH2 Gửi đến bạn ๑۩۞۩๑Guest ๑۩۞۩๑Chúc bạn một năm mới an khanh-thịnh vượng có một cái tết thật vui vẻ cùng gia đình -->Ra tết kiếm được việc làm, khỏi thất nghiệp,hiii : Quyền Truy cập Hiện tại của bạn là :๑۩۞۩๑ KHÁCH GHÉ THĂM ๑۩۞۩๑
Diễn Đàn lớp MTT48DH2 -ĐẠI HỌC HÀNG HẢI VIỆT NAM.Mọi chi tiết Liên Hệ Webmaster Email: admin@mtt48dh2.com Yahoo : motvisaocodon_thp



      MENU CHÍNH

      TÌM KIẾM

      THỐNG KÊ

      BÀI VIẾT MỚI
Bài tập lớn tự động hóa thiết kế tay biên hình chữ I (0)Đồ án công nghệ sửa chữa chế tạo trục bánh lái (0)Tàu hàng 17500T (1)HELPPPP!!!!!!!! NGUYÊN CÔNG ĐÚC BẠC TRỤC CHONG CHÓNG (1)Bộ làm kín trục chân vịt! (1)HT làm lạnh và bảo quản thực phẩm của tàu 34000 tấn (0)THIẾT KẾ TRANG TRÍ (4)Đồ án tốt nghiệp (1)Bảo dưỡng hệ động lực tàu thủy (9)Tài liệu động cơ Diesel Wartsila 9L20 (3)

   CHÉM GIÓ BANG

     NHẠC HAY


ĐĂNG NHẬP( bằng mail)

  ĐỊA CHỈ TRUY CẬP

ADMIN NGUYỄN HOÀNG



--->CÁM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ TÍCH CỰC THAM GIA XÂY DỰNG TRANG WEB CỦA TẬP THỂ LỚP <----

    THẦY CHỦ NHIỆM



LỚP TRƯỞNG-ĐỨC QUANG



  BÍ THƯ - NGÔ HƯNG




[ TIN NHẮN MỚI · THÀNH VIÊN · QUY ĐỊNH DIỄN ĐÀN · TÌM KIẾM · RSS
 ]

-:-(¯`•._.•[ (MTT48ĐH2) ]•._.•´¯) QUÀ TẶNG ÂM NHẠC (¯`•._.•[ (MTT48ĐH2) ]•._.•´¯) -:-
Người yêu cầu: sang_master

Người nhận: My Girl

Ca khúc: Why Not Me - Enrique Iglesias

Lời nhắn: Why oh why tell me why not me







-:-(¯`•._.•[ (MTT48ĐH2) ]•._.•´¯) THỐNG KÊ DIỄN ĐÀN (¯`•._.•[ (MTT48ĐH2) ]•._.•´¯) -:-
BÀI VIẾT MỚICHỦ ĐỀ SÔI ĐỘNGTHÀNH VIÊN MỚITHÀNH VIÊN VIP
Bài tập lớn tự động hóa thiết kế tay biên hình chữ I (0)Đồ án công nghệ sửa chữa chế tạo trục bánh lái (0)Tàu hàng 17500T (1)HELPPPP!!!!!!!! NGUYÊN CÔNG ĐÚC BẠC TRỤC CHONG CHÓNG (1)Bộ làm kín trục chân vịt! (1)HT làm lạnh và bảo quản thực phẩm của tàu 34000 tấn (0)THIẾT KẾ TRANG TRÍ (4)Đồ án tốt nghiệp (1)Bảo dưỡng hệ động lực tàu thủy (9)Tài liệu động cơ Diesel Wartsila 9L20 (3) ẶC ĂC , HIX HIX !!! (100)Một số câu hỏi về thiết kế trang trí động lực tàu (66)Girl kute_Phần 4 ( hot) (63)Công ty Đóng tàu Hạ Long bàn giao tàu chở 4.900 ôtô số 2 (61)KHI ĐẠI CA CHÉM GIÓ (hot) (42)Báo danh (40)Chúc mừng sinh nhật 1 năm thành lập websiteWWW.MTT48DH2.COM (39)

THÀNH VIÊN ĐĂNG NHẬP TRONG NGÀY


  • Page 1 of 1
  • 1
Tình yêu đâu phải trò đùa
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:47 AM | Tin số # 1                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
I-Gặp gỡ
21/05/2010-Một buổi tối, đang dạy buổi gia sư, điện thoại đổ chuông tin nhắn réo rắt.Hơi phiền."Anh bận không?Em vừa lên HN,anh ra đón em nhé!"-Con em kết nghĩa lên HN chơi với bạn và lại muốn mình làm xe ôm đây.Cũng hơi lưỡng lự, vì theo kế hoạch,dạy về còn phải sang thăm người yêu.Nhưng chẳng lẽ em nó lên HN chơi, mà anh lại không nhiệt tình, lại trách móc cũng mệt."Uh, anh đang dạy,sắp xong rồi, anh sẽ qua liền"...
Dạy xong, vẫn nguyên bộ sơ mi trắng đóng thùng,vứt cái cặp về phòng, nó phi vội ra ngã tư sở, chẳng buồn để ý đến đèn đỏ,đèn xanh gì nữa, tuýt...mất 5 phút để trình bày và mất nốt 100k cuối cùng trong người, nó lại vội vàng phi tiếp.Có vẻ trễ hẹn...
Đến nơi, con em nó đứng đợi, không chỉ một mình, một cô bé khác...Hơi lạ, chưa gặp bao giờ, sau vài câu giới thiệu của đứa em, tự nhiên nói chuyện, thấy hay hay, không hiểu sao cô bé lại nói chuyện với nó thoải mái thế, cứ như quen biết lâu rồi...
Con em lại gọi thêm thằng bạn nữa lên đón, trong lúc chờ đợi,bao nhiêu chuyện không tên cứ thế nói ra.Nó thấy thích thú, không chỉ xinh, cô bé còn có một nét gì rất ngây thơ và tự nhiên, nó bỗng thấy trong lòng có một cảm xúc khó tả, chưa hẳn là yêu,nhưng rất thích thú...
Rồi không hiểu vô tình hay cố ý, con em nhảy lên xe thằng bạn, cô bé lên xe nó, trên suốt quãng đường, nó mỉm cười, tiếp những câu chuyện thú vị và dường như nó có cảm giác hai đứa quen nhau từ kiếp trước rồi...
Buổi tối mùa hè thật đẹp, kéo nhau ra sân Mỹ đình, ăn kem, xem thả diều, trà đá, rồi lượn phố, chỉ cần vậy thôi...tối về đã có thể nửa đùa nửa thật "em thấy thích anh rồi","thế thì anh sẽ thử cưa em nhé"."Nhưng em có người yêu rồi","Anh cũng thế",...các tin nhắn cứ thế kéo dài hết đêm,Cuối cùng nhận ra một điều, cả hai đều đã có người yêu, cô bé thiếu sự quan tâm vì ny ở xa, nó lại thừa thãi sự quan tâm của ny nên cũng đang chán, bỗng nhiên, nó bỗng thấy, hình như...mình thích cô bé rồi...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:52 AM | Tin số # 2                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
II-Tán tỉnh
22/05/2010-Sáng sớm, chợ hoa Mai dịch thật lung linh, nó dậy sớm hơn thường lệ, chạy xe ra chợ hoa với bao ý nghĩ, hôm qua nó đã nói "anh sẽ hàng ngày mang tới cho em những bông hoa mà em thích" bởi lẽ "người yêu em còn chưa từng tặng qua cho em...".Sáng sớm, nó đến chỗ em đang ở cùng bạn,mang theo 22 bông hồng đánh dấu mốc thời gian đáng nhớ, gọi điện cho em khi còn đang ngái ngủ, không biết cảm giác của em khi ấy thế nào, nhưng nó đọc được trong mắt em một niềm vui, thật giản đơn, đôi khi, con người ta rất cần một sự yêu thương bình dị như vậy...
Ngày hôm ấy, nó lại đưa em đi chơi cùng bạn bè, vẫn là những câu chuyện không đầu không cuối, nhưng cũng đủ để nó và em hiểu ra.Cả hai đang đều không hạnh phúc với tình yêu đang có, có lẽ, nó muốn thay đổi...
Buổi tối, hai đứa đi chơi riêng, nó biết một địa điểm thú vị của buổi tối mùa hè, công viên Linh đàm, buổi tối trăng sáng, nhiều gió, và đặc biệt là một địa điểm rất nhiều ve, nó rất em vào đấy, cùng tận hưởng niềm thích thú khi hòa vào nhóm người đi bắt ve, và không hiểu vì sao, nó lại có thể dũng cảm cầm lấy tay em, thật chặt...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:53 AM | Tin số # 3                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
III-Theo đuổi
Hai ngày ở HN trôi qua thật nhanh, em về Hải Dương tiếp tục ôn thi, nó đưa em ra xe với một cảm giác khó tả, nhớ nhung...Nó quyết định, chỉ vài ngày nữa thôi, sẽ tạm biệt Hà Nội phồn hoa, để trở về với một nơi yêu thương sẽ đón đợi nó...
Nó về Hải Dương, với lời hứa hẹn, sẽ làm hết sức để giúp em ôn thi, để có thể đón em lên HN học trong một ngày không xa, để những ngày bên nhau, không còn ngắn ngủi...
Nó về Hải dương, tới chỗ em trọ, đứng dưới cổng "Anh về tới rồi", em xuống đón nó, thật bình thản, như là đón một người thân rất thân...Những tháng ngày bên em, thật hạnh phúc, hai đứa ở bên nhau, không hề nhuốm một chút dục vọng,Những buổi tối thức đêm học bài, những buổi đi chợ, những bữa cơm, và kết thúc mỗi ngày, em ngủ ngon bên cạnh nó, thật bình yên và tin tưởng...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:55 AM | Tin số # 4                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
IV-Lựa chọn
Nó đã có lúc suy nghĩ miên man, thấy có lỗi với cả hai, có lỗi với người mà đã và đang yêu nó hết lòng, nhưng trái tim nó, giờ lại không còn nhịp đập bình thường nữa, nó thấy cần phải làm theo trái tim mách bảo, và rồi, nó thú nhận tất cả với người yêu nó,"Anh không còn cảm xúc yêu thương em nữa, và anh không muốn phải lừa dối em..", níu kéo, nhưng nó quyết định thật dứt khoát,nó biết,sẽ làm đau lòng ai đó, nhưng nó đã bước đi, và cũng không muốn quay lại...Em thì khác, em không dứt khoát được như nó, có thể em không hạnh phúc, nhưng em không có đủ mạnh mẽ để chấm dứt, vì thế, hàng ngày nó vẫn phải đóng vai người thứ ba, ở bên em, quan tâm, yêu thương em, nhưng vẫn chỉ là người thứ ba, hàng ngày em vẫn nghe các cuộc điện thoại của ny gọi, nhưng ánh mắt em nhìn nó, nó cảm nhận được cả một sự băn khoăn day dứt...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:56 AM | Tin số # 5                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
V-Ghen
Nó thấy ghen.Nhưng không được quyền tỏ thái độ.Nó với em chẳng là gì.Dù em có tình cảm với nó, nhưng nó vẫn chỉ là người đến sau, chỉ là người thứ 3.Nó muốn em phải lựa chọn, nhưng không nói lên lời.Đôi khi, nó có cảm giác muốn chiếm lấy, để em mãi mãi là của mình, thế nhưng, chỉ cần em giữ tay nó lại, nhìn nó, là nó lại không thể tiếp tục, nó sợ có lỗi với tình cảm mà em đang dành cho nó.
Sống bên cạnh nhau, quan tâm, chăm sóc cho nhau, thật vui vẻ, mà em vẫn không phải là của mình, nó ấm ức và nhiều lúc muốn bắt em phải lựa chọn, nhưng không hiểu sao, lại không thể...nó vẫn muốn em là người tự đưa ra quyết định...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 0:58 AM | Tin số # 6                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
VI-Thử thách
Một tháng ôn thi thật nhanh, em trở về nhà.Lúc này, nó đối diện với bao thử thách.Bố mẹ em là những người khó tính và gia trưởng.Rất ít bạn bè đến chơi nhà, và chưa bao giờ em được ra ngoài đi chơi với 1 thằng con trai nào...Lần đầu tiên xuống nhà, nó phải rất can đảm,phải nhờ con em là đứa bạn thân học cùng đưa xuống, lần đầu bước vào nhà em, gặp mẹ.Cảm giác như đối diện với một dòng sông băng, nó ngồi chơi, nói chuyện, hỏi han mấy chuyện vu vơ, mẹ nàng không nói 1 câu, coi như nó không tồn tại, đến lúc ra về, nó chào rất thân thiện, mẹ nàng chỉ gật đầu, nó ra về với bao tâm trạng lo lắng, mơ hồ...

 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 1:01 AM | Tin số # 7                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
để hôm khác post tiếp smile
 
               
MR_HOANG_MTTNgày: Monday, 07/03/11, 12:15 PM | Tin số # 8                                                          KHÔNG HAY
Máy hai
Nhóm: NGƯỜI QUẢN LÝ
Số bài viết: 672
Cám ơn: 15
Danh tiếng: 0
Trạng thái: Offline
MẤT CÔNG KHÔNG POST HẾT LÊN, CHƠI KIỂU ĐỢI CHỜ ĐÂY, HIIIIIII
 
               
ELSON1210Ngày: Monday, 07/03/11, 5:35 PM | Tin số # 9                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
không phải đâu.cái này t lấy theo lời kể về chuyện tình của 1 ng trên dđ khác.chuyện thật 100%.đợi lão ấy post hết rùi mới lấy post tiếp đc chứ :) ( :) :)
 
               
NghiamttNgày: Tuesday, 15/03/11, 7:39 PM | Tin số # 10                                                          KHÔNG HAY
Máy hai
Nhóm: NGƯỜI SỬ DỤNG
Số bài viết: 559
Cám ơn: 4
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
lay hon
post tiep di
cut het ca hung

 
               
ELSON1210Ngày: Wednesday, 16/03/11, 9:57 AM | Tin số # 11                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
he quên mất sorry anh em nha post ngay đây
 
               
ELSON1210Ngày: Friday, 25/03/11, 10:21 AM | Tin số # 12                                                          KHÔNG HAY
Thành viên kỳ cựu
Nhóm: THÀNH VIÊN ĐẶC BIỆT
Số bài viết: 440
Cám ơn: 2
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
VII-Chinh phục
Không biết phải làm thế nào, nó sợ hãi khi nghĩ là sẽ phải đối mặt với gia đình nàng.Nó cũng chưa biết phải làm cách nào...Bỗng nhiên, vì một chuyện vô tình, nó kể có anh bạn thân là công an huyện, chuyên làm CMT.Nàng gọi điện cho nó, bảo là, nó có thể làm giúp bà chị nó cái CMT để kịp đi đăng kí kết hôn không?Hơ, thế là như có một cơ hội trời cho, nó phi xuống nhà, rất tự nhiên và đàng hoàng bước vào nhà nàng, nói chuyện, hỏi han bố mẹ nàng.Và cuối cùng, nó hướng dẫn mọi thủ tục và dẫn bà chị nàng tới công an huyện...sau đó một vài lần xuống nhà, lấy ảnh, lấy giấy tờ...nó đã có thể tiếp xúc với mọi người trong gia đình nàng.Và cũng rất tự nhiên, mọi người trong gia đình nàng đã nhìn nó với một cái nhìn khác, một chàng trai đàng hoàng và rất nhiệt tình...
Nhà nàng và nhà hắn ở nông thôn, chị gái đi lấy chồng, bố đi làm xa nhà, công việc cấy cày đổ hết lên vai mẹ và nàng.Nhà nó trước kia cũng làm nông nghiệp, từ ngày nó đi học ra trường, mới thôi không làm nữa, vì thế nó không ngại gì công việc tưởng như rất khó khăn và cơ cực đối với rất nhiều người.Và nó rất muốn được san sẻ nỗi vất vả với nàng, nó bảo là sẽ xuống cùng nàng đi cấy, muốn chia sẻ với nàng mọi việc, nàng tất nhiên không đồng ý, nàng sợ mẹ sẽ không bằng lòng, một người con trai mới quen, không thể nào lại có thể để đến nhà cùng làm những việc như vậy..Nói vậy, nó không chịu, và với một vẻ quyết tâm,nó xuống nhà nàng, ra vẻ hỏi thăm về công việc đồng áng sắp tới, và trong lúc vui vẻ, nó nói là sẽ xuống đi cấy giúp.Mẹ nàng cười, cứ nghĩ là một chàng công tử phố huyện, chắc chỉ biết cầm bút chứ sao có thể đi cấy được.Thế mà sáng hôm sau, đúng 6h sáng, nó có mặt tại nhà nàng, với đầy đủ quần áo đi làm, nón mũ đầy đủ, như một nông dân chính hiệu, nàng dẫn nó ra đồng, mẹ nàng chỉ cười "mày có biết cấy không mà theo ra đây làm gì cho khổ ra".Nó cũng cười "cô cứ cho cháu thử, nếu không được, cô hãy đuổi về", và rồi nó làm cả mẹ nàng và nàng bất ngờ với khả năng cấy siêu thẳng và với tốc độ có thể solo ngang bằng với nàng...Cứ thế, cả buổi, hai đứa đi làm và nói chuyện, đủ thứ chuyện không tên, và dường như quên đi hết thời gian và mệt mỏi...
Với những hành động chân thành và giản dị như thế, ngày qua ngày, nó đều đặn có mặt tại nhà nàng từ sáng sớm, và ra về khi phố lên đèn.mẹ hắn hỏi hắn đi đâu cả ngày, nó chỉ cười nói "con có việc quan trọng và mẹ cứ yên tâm là con đang làm việc tốt".Cứ thế, nó dường như đã xóa bỏ bức rào cản ngăn cách với gia đình nàng, dòng sông băng cũng trở lên ấm áp, nó thi thoảng ở lại nhà nàng ăn cơm, nói chuyện vui vẻ, giờ đây trong mắt mọi người trong gia đình nàng, nó đã trở nên quen thuộc và thân thiết...Đám cưới chị nàng, nó được mẹ nàng dặn dò phải xuống trước mấy ngày, để cùng gia đình nàng chuẩn bị cho đám cưới, và cũng trong dịp này, nó được tiếp xúc với nhiều người thân họ hàng của nàng, với ai nó cũng để lại một ấn tượng tốt đẹp, với hình ảnh một chàng trai nhanh nhẹn, tháo vát và rất tình cảm...
VIII-Chiếm hữu
Nó đưa nàng đi thi, tất nhiên không dám để bố mẹ biết, nó có người quen gần địa điểm thi, và từ trước đó cả tuần, nó đã gọi điện đặt trước một phòng.Cho hai đứa. Ngày đưa nàng đi, thật hồi hộp, vì lâu lắm hai đứa chưa có cơ hội ở bên nhau một cách riêng tư. Đến nơi, nhận phòng, quẳng đồ đạc xong, hai đứa kéo nhau đi vào trường, xem phòng thi cũng là để tìm hiểu về ngôi trường mà nàng có thể sẽ gắn bó...Hai đứa tíu tít nói chuyện, với bao dự định, sau này đi học sẽ thế này, thế kia, thật vui...Sau đó nó đưa nàng đi mua sắm những thứ cần thiết, một vài bộ quần áo nàng thích, cả cho hai đứa...Tối về, ăn xong, thật thoải mái, hai đứa nằm bên nhau nói với nhau đủ thức chuyện và dần chìm vào giấc ngủ...
Nó bỗng thức giấc, nàng nằm trong vòng tay nó, thật yên bình, hơi thở đều đều, vẻ mặt thật đáng yêu, nó nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, vuốt nên bầu má mịn màng, khẽ hôn lên trán..một cảm giác yêu thương ập tới...
Nàng vẫn ngủ ngon, cảm xúc của nó càng lúc càng mãnh liệt, và đôi tay nó, dường như đã không chịu theo sự điều khiển của lí trí, cứ mỗi lúc lại đi xa hơn, tìm tòi, khám phá những vùng mê say,nàng tỉnh giấc, cố gắng ngăn nó lại, nhưng dường như trong cơn mê, cũng không thể nào dừng lại, hai đứa cứ để những cảm giác mê say cuốn đi, và rồi, nó đã vượt qua...giới hạn thật mong manh, nó và nàng đều muốn gìn giữ, nhưng rồi đã không thể nào...
Sau lúc ấy, nàng không nói gì, nó vẫn còn sửng sốt trước sự việc, vừa hạnh phúc, vừa băn khoan lo lắng, nó sợ nàng thấy tổn thương, sợ nàng nghĩ sai về nó...Nó sợ vì mình đã chiếm hữu nàng trong một hoàn cảnh nàng hoàn toàn bị động và rất tin tưởng nó.Nàng chỉ nói "Thôi mình ngủ đi, muộn rồi", nó cố dỗ giấc ngủ với bao nhiêu cảm xúc trái chiều...
Người yêu nàng trở về thăm nàng, nó thấy nàng dường như không muốn cho nó biết điều ấy, nó hỏi, nàng bảo đi gặp một người bạn...sau đó nó đoán ra, gặng hỏi, nàng thú nhận, và nói với nó là sẽ không có chuyện gì đâu.Nó mặc dù không yên tâm, nhưng vẫn không thể làm gì, vì nó lấy tư cách gì để ngăn cản việc nàng gặp gỡ với người yêu trên danh nghĩa của nàng.Hôm sau, nàng bảo với nó, là sẽ đi ra hải dương chơi với người yêu cũ.Nó cứ như chìm trong một mớ hỗn độn, trong cái đầu của nó, biết bao nhiêu chuyện sẽ diễn ra, nó nghĩ ra cả những cái điếu tồi tệ nhất.Và thật ngu ngốc, nó lại có ý muốn kiểm soát nàng thường xuyên, để chắc chắn là sẽ không có chuyện gì xảy ra giữa nàng với người yêu cũ.Nàng cũng đồng ý với nó sẽ thường xuyên nhắn tin và nghe máy của nó bất cứ khi nào, nhưng với vẻ không thực sự thoải mái, nó cũng nhận ra điều ấy...
IX-Lựa chọn
Sau hôm đó, khi nó xuống nhà thăm nàng, nó nhận ra thái độ của nàng rất khác, cuối cùng nàng nói "em đã quyết định sẽ chấm dứt mọi chuyện, không thể để mọi chuyện diễn ra như thế này", Nó đoán được.Nàng muốn gì "em muốn chấm dứt với anh vì anh ta trở về sao?", "Uh, từ giờ, chúng ta sẽ chỉ là bạn, em không muốn mọi chuyện rắc rối như thế này","Em có thể yêu cùng lúc cả hai người, anh sẽ không ghen đâu","em không muốn thế, chúng ta hãy là bạn thôi"," Thôi được, anh tin là em sẽ chọn anh, anh sẽ chờ em"...Nó về, và lên HN ngay hôm sau, nó muốn chìm vào công việc để quên đi.Nó phân vân giữa việc làm việc ở HN hay ở quê, và nó quyết định đi HN,để tạm thời rời xa em, và nó mong rằng, một ngày không xa, nó sẽ đón em trên HN và trở về bên nó...
Nàng từ ngày muốn cắt đứt quan hệ tình cảm với nó, rất hạn chế nt, nói chuyện với nó, nó cũng cố gắng để ít nhớ về nàng, cố gắng lao vào công việc để lấp đi khoảng trống...Cứ thế trôi đi, đúng một tháng, sắp tới Sinh nhật nó "Em sẽ lên để ở bên anh vào ngày sinh nhật anh chứ?" ," Để em xem đã, em sợ mẹ không cho đi". Thế nhưng, bỗng nhiên nó nhận được thông báo " Anh chuẩn bị tìm cho em một chỗ ở và một việc để làm, em không chịu được việc ở nhà suốt ngày này qua ngày khác", nàng không chịu nổi áp lực và thấy cuộc sống ở nhà quá gò bó, nó vừa lo lắng vừa vui mừng, nó sợ việc nàng bỏ lên HN không được sự cho phép của gia đình, nó sợ sau này khi nàng ra đi, thì việc nàng và nó trở về nhà sẽ đối mặt với gia đình như thế nào.Nhưng rồi tình cảm vẫn che mờ lí trí "Em lên đi, anh đã lo mọi thứ đầy đủ rồi"...
X-Hạnh phúc
Nó và nàng trở về bên nhau.Thuê một căn phòng chung cư mini, đầy đủ tiện nghi, nàng háo hức với cuộc sống mới, chuẩn bị thật đầy đủ mọi thứ cho căn phòng của hai đứa.Nó nhìn nàng vui vẻ mua sắm, lên list những đồ vật cần mua, dự tính những việc sẽ làm...mà thấy hạnh phúc.Căn phòng nhỏ bé nhưng đầy ắp niềm vui, nàng và nó cùng nhau đi siêu thị, đi mua sắm, trang hoàng cho căn phòng nhỏ như một đôi vợ chồng trẻ...
Hàng ngày, sáng sớm nàng gọi nó dậy đi làm, chuẩn bị cho nó bữa sáng, buổi trưa, nó đi làm về, trở về cùng nàng, ăn bữa cơm tự tay nàng nấu, buổi chiều, hai đứa đưa nhau đi chơi, Hồ tây, hồ gươm, Bảo tàng dân tộc học, Bách thảo...không nơi nào là không chứa đựng những phút giây hạnh phúc bên nhau của hai đứa...
Nó yêu nàng, muốn làm tất cả những gì có thể để cho nàng luôn vui, cảm thấy hạnh phúc nhất, nó muốn bù đắp cho nàng những thiệt thòi mà nàng đã phải chịu đựng, vì thế, nó lo lắng chăm lo cho nàng rất đầy đủ, đi làm nó tranh thủ về đưa nàng đi học, chiều đi làm về lại đến trường đón nàng về, đôi khi nó chủ động đi chợ, vào bếp nấu cơm, làm những món nàng thích, nàng thích game, chơi nông trại vui vẻ, nó cũng sẵn lòng cùng chơi với nàng, nàng đi học, còn dặn hắn ở nhà nhớ vào bắt sâu, tưới cây, thu hoạch cho nàng , nó sẵn lòng chiều theo cả những sở thích con nít của nàng, thậm chí còn mua thẻ về để nạp tài khoản cho nàng thỏa sức mua sắm, trang hoàng cho nông trại...rồi đến gunny, nàng thích chơi và quen thân với một anh chàng trên mạng, điều này là khởi nguồn cho một vài rắc rối sau này...
Nó rất yêu nàng, rất chiều chuộng nàng, kể cả những thói quen xấu và những sở thích.Nhưng việc nàng có một "ông xã" và hàng ngày thức khuya để chat và chơi gunny cùng là một điều khiến nó không cảm thấy vui.Nhiều lúc, nó còn cảm thấy hơi ghen với anh chàng trên mạng.Nó cũng ý kiến về việc anh chàng kia có vẻ thích ny nó thật sự, và việc xưng hô, những lời nói tán tỉnh ngọt ngào của anh chàng kia, không khỏi khiến nó cảm thấy khó chịu...
Đã nhiều lần, nó ngủ giật mình tỉnh giấc, thấy nàng vẫn say mê bên cái máy tính, với anh chàng "ông xã" vẫn đang onl và nói chuyện vui vẻ, nó nhắc nàng đi ngủ vì đồng hồ đã sang ngày mới, nàng vẫn chưa chịu "anh cứ ngủ đi, em chơi lát nữa rồi ngủ ngay", nàng ngọt ngào với nó.Nó cũng không muốn chấm dửt niềm vui của nàng..nên dặn lòng và đành cố thức ngồi xem nàng chơi.Rồi nó cũng lập nhân vật, cũng chơi cùng nàng, cố tìm hiểu cái thế giới game mà nàng đang ham thích, nó cũng chơi cùng nàng vui vẻ, thậm chí hai đứa có lúc hăng say tranh cãi mà chí chóe nhau, nàng vẫn giữ thói quen thức khuya, vẫn ngọt nhạt ox, bx với anh chàng "cao thủ gunny" kia...Nó biết chỉ là bạn ảo, không thể nào có gì phải lo sợ, những vẫn không vui...thậm chí có vài lần, nó đã phải giằng lấy cái laptop khỏi tay nàng, tắt máy, nàng giận dỗi, nhưng nó ôm nàng vào lòng thật chặt...nàng cũng không thể giận dỗi lâu...
XI-Kẻ thứ ba
Chàng trai ảo, thật không có gì đáng ngại, nó biết thế, vì thế vẫn hàng ngày cùng em chơi và bình luận, tranh cãi hăng say.Cuối cùng nó luôn là người nhún nhường, cho em giành phần thắng...Nó yêu em, và muốn người yêu được vui...
Rồi nó phát hiện, ở lớp em có một thằng, rất thích em, nó công khai tán tỉnh em, quyết tâm chinh phục em,Em cũng chẳng giấu diếm điều đó.Nó thấy không vui, nhưng em bảo là, chỉ thấy chơi với nó vui, nói chuyện hợp thôi, chứ không có tình cảm gì hết, thằng nhóc kém em một tuổi, nó lại cứ xưng anh với nàng, nó có ý kiến với nàng chuyện đó, nhưng nàng nói "nó làm gì là quyền của nó, em cấm sao được, em có gọi nó bằng anh đâu mà anh phải lo", nó cũng chẳng muốn bắt bẻ gì thêm, nó muốn công khai việc nó và em là người yêu của nhau, nhưng em không muốn, em muốn nó đóng vai anh trai, vì nó không thích bạn bè nhìn nó với con mắt khác khi em ở với nó...
Nó nghĩ em nói đúng, cũng nên giữ gìn hình ảnh của em trong mắt bạn bè, sống cùng nhau trước hôn nhân, dù thế nào cũng khó chấp nhận, nó đâu có ngờ, chính vì như thế mà sau này đã là tiền đề cho một hậu quả lớn, khiến nó mất em mãi mãi...
Lúc này, người yêu cũ của em, sau khi đã chia tay, lại quay trở lại, nhắn tin cho em thường xuyên, nó biết, vì em cũng không giấu, thậm chí có lúc, em mải chơi gunny, còn đưa đt bảo hắn nt nói chuyện tiếp với ny cũ, nó tin tưởng và nghĩ rằng, em đã ở với nó rồi, sau này sẽ không bao giờ có thể rời xa nó nữa...
Song song với việc ny cũ nhắn tin, quan tâm thường xuyên, thằng cùng lớp càng ngày càng tỏ ra quan tâm, tìm mọi cách chinh phục em.Noel, nó đến tận nhà tặng quà, không hiểu sao, em không thể tìm cách từ chối, mà vẫn nhận quà của nó, Nó đọc những lời lẽ thằng kia viết trong tấm thiếp mà không khỏi chạnh lòng, giận dỗi.Em nói rằng, không thể từ chối được, cứ cầm lấy rồi cho ai hoặc vứt đi cũng được.Nó nhận thấy, trong em, có điều gì đó bất ổn, nếu thực sự yêu nó hết lòng, chắc chắn, em sẽ phải hiểu được cảm xúc trong lòng nó...
Nó biết trong lòng em, người yêu cũ vẫn chưa thể xóa bỏ hoàn toàn, phải chăng em đến bên nó vì nó đã ở bên chăm lo em đầy đủ, em được quan tâm, em thấy nó quá tốt, còn tình cảm của em với nó, liệu có phải là tình yêu thực sự không...?
Nó thấy rằng nó cho đi nhiều hơn nhận.Dẫu biết tình yêu không tính toán.Nhưng sao em không thể nghĩ tới cảm xúc của nó.Tại sao, nó luôn là người phải xuống nước, phải hòa giải, phải xin lỗi, phải nhẹ nhàng giải thích, mặc dù, những nguyên nhân dẫn tới những giận dỗi, hờn ghen, đều không phải là do nó...
XII-Xa nhau
Những giận hờn, hờn ghen ngày một nhiều, nhưng em chưa bao giờ muốn thấu hiểu, muốn hiểu cho cảm giác của nó,nó vẫn nhẹ nhàng, vẫn yêu em, vẫn quan tâm, lo lắng cho em, nhưng cảm giác, em đang ngày một rời xa nó...
Rồi một ngày, em nói với nó về ý định, sau khi về nghỉ tết, sẽ chuyển ra ở với bạn "Em muốn ở với bạn cho thoải mái, bạn bè em đến chơi không tiện, chẳng may bố mẹ biết thì phiền lắm", nó lo sợ đến một cái gì đó mơ hồ, nhưng vẫn đồng ý, vì nó thấy, cứ tiếp tục thế này, tình cảm sẽ lạnh dần đi, và mọi thứ trở lên ngột ngạt, nó nghĩ là, có thể xa nhau một chút, lại có thể yêu nhau theo cách khác...
Rồi em ốm, nó đã muốn em nghỉ ở nhà.Nhưng.vẫn cố đi học.Rồi.đang tiết lên lớp dạy.Nó nhận được cuộc gọi.Bạn em báo là.Em đã ốm mệt lắm, và nhắn nó đến đưa về.Nó bỏ tiết dạy, vội vã đến trường em.Em ngồi đợi nó, mặt xanh xao tái mét, nó vội vàng đỡ em lên xe, nhưng em lả đi, không ngồi được vững, hốt hoảng, lo lắng, nó gọi taxi..Chờ mãi không được, trong khi em cứ tái đi, lạnh toát,nó sốt ruột, cáu gắt với cả bọn taxi vì đến muộn...
Nó đưa em vào viện 19/8.Bọn y bác sĩ bệnh viện thật khiến nó phát điên, trong khi em đang đau đớn, lả cả đi, thì bọn nó hạch sách đủ điều, hết nộp phí nọ, lại giấy tờ kia, sau một hồi lằng nhằng, chúng nó đưa cho 1 cái xe đẩy cổ lỗ sắp vứt bỏ, bảo đưa em đi khám các phòng ban.Em lả đi trên xe, tí nữa thì ngã nhào bởi thằng y tá ngu ngốc, nó bực bội, giằng lấy cái xe, bế em lên và cứ thế đi khắp một vòng bệnh viện, sức mạnh của nó không hiểu lấy ở đâu để có thể bế em trên tay leo cả mấy tòa nhà bệnh viện, chỉ biết là trong lòng nó lúc ấy, thấy em đau đớn, mệt mỏi, nó cũng đau không kém...
Mọi người trong bệnh viện, ai lấy đều nhìn cảnh 1 chàng trai dáng vóc thư sinh, bế một cô bé trên tay, cố gắng bước từng bậc cầu thang bệnh viện, trong lòng chàng trai khi ấy, chỉ có một cảm xúc.Mong cho cô bé, sớm thoát khỏi cơn đau quái ác...
cuối cùng, nỗ lực của nó cũng được đền đáp, nó ngồi bên em trong phòng truyền dịch, cầm nhẹ nhàng bàn tay em, nhìn em thiếp đi, thấy lòng vừa xót xa vừa hạnh phúc, nó là người yêu em, và đã bên em lúc em cần nhất, nó nghĩ rằng, sau này, không thể khi nào có thể xa nhau...
XII-Sai lầm
Em trở về nhà dưỡng bệnh, nó tất bật chăm sóc cho em, tự tay đi chợ mua tim nấu cháo.Nó nghĩ rằng tự tay mình nấu, em ăn sẽ ngon hơn là cháo bán ngoài hàng.Em ăn thật ngon, nhưng vẫn luôn miệng chê "anh nấu cháo dở thế?Chẳng nhừ gì cả".Nó cẩn thận gọi điện hỏi cả bác sĩ người quen , để mua thuốc cho em nhanh khỏi...
Nhưng nó lại để 1 sai lầm xảy ra...
Tối hôm ấy, em đã đỡ bệnh, nhưng lại bị mẩn ngứa khắp người, rất khó chịu.Nó vẫn bên cạnh, chăm sóc, động viên em.Bỗng nhiên.Reeng.Ông anh bạn thân thời ĐH gọi.Thông báo triệu tập nó vì có anh bạn ở xa vừa lên HN chơi, anh em đi ăn uống rồi tụ tập chém giết.Nó từ chối, vì em yêu đang ốm, không muốn bỏ đi.Nhưng rồi lại gọi, lần 2 lần 3.Nó phân vân, thấy băn khoắn, nó không muốn xa em lúc này, nhưng lại nghĩ đến các anh bạn thân, vì mình không đến mà mất vui (không đủ team 4-4).Em nhìn nó. "Anh cứ đi cho vui, em không sao rồi".Nó nhìn em, lưỡng lự "anh đi một lát rồi về nhé"...
Nó đi.Rồi cuốn vào cuộc chơi.11h, em nhắn tin "anh chưa về à?Về sớm kẻo mưa lạnh".Im lặng.Nó đang mải mê, trận chiến đang đến lúc kịch tính..."Em ngứa hết cả người rồi, gãi bật máu rồi, khó chịu quá,huhu".Vẫn im lặng."Anh không thể nói chuyện với anh lúc này sao?,em sẽ không nói chuyện với anh nữa", "Anh xin lỗi, anh nt em sau nhé, đang chơi với các anh, không thể dừng lại được".Im lặng..."Mình chia tay đi ", "Em sao thế, anh đã nói trước rồi mà, mình sẽ nc sau nhé"..."Không em quyết định rồi, anh không cần nói gì thêm nữa".Nó bàng hoàng.Ngừng cuộc chơi.Bỗng nhận thấy, cái gì là cần thiết với nó trong cuộc đời...
lúc này 1h30 sáng, trời mưa nặng hạt, chủ quán nhất định không mở cửa,nó nóng lòng,và nhất định phải trở về.Em đang cần nó, hơn lúc nào hết, thế mà, nó lại để em một mình hứng chịu nỗi cô độc, đau đớn.Nó phi ra đường, mưa táp mặt lạnh buốt, nó về tới nhà, khẽ khàng gọi chủ nhà mở cửa, xin lỗi vì về khuya..chạy vội vào phòng,em vẫn chưa ngủ, hình như đang rất ấm ức.Nó nằm bên cạnh em, nhẹ nhàng ôm em vào lòng, em gỡ tay nó ra...một cảm giác như là xa nhau nửa vòng trái đất...
Nó khóc.Khi người đàn ông phải khóc vì em, là người ta yêu, yêu em quá nhiều.Nó nói lời xin lỗi "Anh đã sai rồi, anh không nên để em một mình, anh đã trở về đây rồi, em đừng khóc...", nó nhẹ nhàng tiôm lấy người yêu, xoa lưng, gãi ngứa cho em, vỗ về...thật lâu, em mới có thể chìm vào giấc ngủ, chắc cũng không êm đềm...
Hôm sau, nó đi dạy.Về muộn.Nó gọi điện về "Em đói không?Chờ anh về rồi mình đi ăn gì nhé.Nếu đói em ăn tạm gì trước đi".Thật ngốc, lúc đó đang hết tiền, phải đi dạy về mới lấy được lương tháng đó.Lẽ nào để em ốm mà phải ăn mỳ tôm.Nó không đành lòng, nên mới muốn em đợi nó dạy về rồi đi ăn...
Trở về phòng, thấy mấy cái kẹo mút chupichup để trên bàn, nó cầm lấy một cái,ăn ngon lành (nó thích vị hương dâu kem vì em cũng thích).Em đùa "Có biết kẹo của ai không mà anh ăn tự nhiên thế?", Nó ngỡ ngàng, đoán ra "Nó mang đến cho em hả?", ''uh, anh có thể vứt đi","Ngốc, không sao, anh vẫn ăn bình thường".Nhưng "mình đi ăn đi", "Thôi em ăn rồi, anh ăn một mình đi", "Em ăn gì cơ?", "Em ăn cháo rồi, nó mang đến cho em lúc nãy"...
Không biết mọi người trong địa vị của nó lúc này sẽ có cảm giác thế nào...Nó thấy hụt hẫng, nó đi làm, vẫn không quên quan tâm tới người yêu, cố gắng về thật sớm để chăm lo cho em, giờ đây, em lại đón nhận sự quan tâm quá đáng của một thằng mà em biết là đang tán tỉnh em, và em cũng không thể quá vô tâm để có thể hiểu là nó sẽ không thể chấp nhận điều ấy.Như thế khác nào, nó không thể quan tâm chăm sóc cho em, mà lại để cho thằng kia, nó quan tâm chăm sóc em như vậy.Nó buồn, nó ghen, nó giận.Nhưng.Không một câu quát tháo, không một lời nói nặng lời, chỉ đơn giản là "Em cũng phải hiểu cho cảm giác của anh chứ"," đâu phải anh không thể lo cho em bữa tối, anh đã gọi dặn em đợi anh về rồi mình cùng ăn, mà sao em vẫn để nó làm như thế", "Như vậy làm tổn thương tới anh "...Và thật ngu ngốc, nó hành động như một đứa trẻ, định bỏ đi chơi, gọi điện cho anh bạn rủ đi chơi aoe.Em hỏi "Tối anh có về không?", "Anh không biết, chắc sẽ không về".Im lặng, nó nghĩ lại, không muốn tiếp tục sai lầm, nên không đi nữa.Nhưng "nếu anh không đi, mai em cũng sẽ đi, để cho anh được thoải mái.."...
Níu giữ.Không được.Anh đồng ý để em ra đi.Có thể sẽ tốt cho ty của chúng ta.Anh sẽ vẫn yêu em và quan tâm tới em."Anh phải vui vẻ nhé, cuối tuần em sẽ sang với anh", "Anh sẽ sống tốt để có thể lo lắng cho cuộc sống của em, của hai ta sau này"...Đưa em đi, vẫn phải tỏ ra vui vẻ..Nó bắt đầu tập sống cuộc sống 1 mình.không có em ở bên...
XIII-Trống trải
Cuộc sống một mình.Thật chán ngán.Căn phòng hạnh phúc. giờ đây lạnh lẽo...Mình nó, với bốn bức tường, căn phòng không tiếng nói cười, bỗng trở nên đáng sợ.Nó vẫn cố sống bình thường.Em nói chuyện với nó, chúc nó ngủ ngon, chúc ngày mới tốt lành, nó nghĩ, đôi khi xa nhau cũng hay, có thể khiến ty trở nên ấm áp hơn...
Nhưng buổi tối hôm đó, em kể với nó về việc nhóm bạn ở lớp tổ chức liên hoan nghỉ tết ở phòng mới của em và đứa bạn,nó kiên nhẫn để chờ em xong buổi liên hoan sẽ nói chuyện với nhau, chờ đợi, rồi hụt hẫng "hôm nay em bận lắm, không nói chuyện được, anh cứ ngủ đi nhé", "em thấy mệt, không muốn nói chuyện, anh cứ ngủ đi", nó hụt hẫng, băn khoan, và trong lòng bỗng ngi ngờ về một điều gì đó mơ hồ...
Hôm sau nó dậy sớm, đến chỗ em ở.Vì nó muốn giúp em dọn đồ để về nghỉ tết.Đến nơi, nó đã thấy mấy thằng con trai cùng lớp, có cả "tình địch" của nó ở đấy, và kinh khủng hơn, nó phát hiện một điều, mấy thằng đó, tối qua đã ngủ lại phòng này.Nó hỏi, em cũng bảo là vì chúng nó uống say, nên cả ba thằng đều ngủ lại, chúng nó còn nôn đầy ra nhà, làm em và bạn em phải dọn mệt, đó là lí do hôm qua em không thể nói chuyện với nó.Nó tin điều đó, nhưng lại không thể giải thích vì sao, mà em không muốn nó chuyển đồ giúp em, mà cứ nhất định bắt nó về trước, còn em nhờ mấy thằng kia dọn đồ đi gửi xong sẽ về với nó sau...
Nó về.Đợi em quay trở về căn phòng quen thuộc.Đến chiều tối em mới trở lại.Nó đã rất vui vẻ đi chợ, chuẩn bị bữa tối cho hai người, nó làm những món ăn mà hai đứa vẫn rất thích, sau bữa tối, em muốn đi ngủ sớm để mai nó đưa ra bến xe về quê trước.Nó đã nghĩ tới niềm vui, những dự định khi về nghỉ tết hai đứa sẽ làm, sẽ mua quà gì tặng tết cho bố mẹ, hai đứa sẽ đi chọn mua quất tết với nhau, cùng nhau trang trí...Nhưng.Tất cả chỉ là dự định thôi...
Nằm trong vòng tay nó, em vẫn bận rộn nhắn tin, cả với ny cũ, cả với thằng kia, tin nhắn với ny cũ thì mình được đọc, biết được là anh ta đã về nghỉ tết, muốn xuống HN đón em về nghỉ.Em không đồng ý.Nhưng nó muốn em dành riêng cho nó.Đêm cuối ở bên nhau "Em có thể ngừng nt và dành riêng cho anh đêm nay không", "Em có việc cần nói với nó nốt cho xong, anh cứ kệ em".Nó ấm ức, khó chịu.Nhưng vẫn nhẫn nhịn..Nhưng trong lòng trỗi nên sự nghi ngờ...
Nó nói với em "Chúng mình hãy nói hết với nhau đi, để rồi sống thoải mái", "mình nt nói chuyện nhé, em ko muốn nói", "Mình sẽ vẫn yêu nhau phải không?Chỉ là xa nhau thôi", "Không.Em thấy hình như không còn yêu a nữa.Có lẽ trước giờ em đã nhầm", "Sao em lại như thế?Chúng mình đã yêu nhau và rấy hạnh phúc", "Vì anh quá tốt,đã quan tâm, lo lắng cho em quá nhiều, vì điều đó, nên em đã nhầm lẫn, giờ em nhận ra đó ko la tình yêu"Thế nhưng, em vẫn nằm trong vòng tay anh, vẫn cho anh tất cả, vẫn sẵn sàng dâng hiến vỡi tất cả cảm xúc.Vì sao lại như thế nhỉ?Không có câu trả lời nào cả...
Em ngủ ngon, vẫn bình yên và đáng yêu thế.Nó nằm im, suy nghĩ, trong lòng bao nhiêu điều băn khoăn, bao câu hỏi, và nó làm một việc không biết có phải là sai lầm để dẫn đến đánh mất tất cả.Nó cầm điện thoại của em.Đọc tin nhắn, đập vào mắt nó ngoài những tin nhắn nói chuyện vẩn vơ, chém gió là dòng tin nhắn nhạy cảm "Em lạ thế, sao hôm nay lại để cho anh làm", "Anh đã cố kiềm chế rồi, nhưng em như thế, bố thằng đàn ông nào chịu nổi".Nó bàng hoàng, sửng sốt, đau đớn, trong lòng nó trào lên cơn xúc động khó kiềm chế.Nó lặng im, xem mình phải làm gì, nó tưởng tượng tới tất cả những gì xấu xa nhất. nó nghĩ tới cảnh ny mình rơi vào vòng tay thằng kia, rồi nó không kiềm chế được nữa...
Không có một cái tát, không có một câu chửi rủa, không có một lời lẽ nặng nề.Nó vẫn kiên nhẫn."Sao em lại để nó làm như vậy với em?, tại sao em lại đối xử với a như vậy?", "Anh sẵn sàng tha thứ, nếu em quay lại và tránh xa nó"," Anh sẽ giết chết nó nếu nó dám động chạm tới em như thế ","Nếu em không quay lại, anh sẽ về nói với bố mẹ mọi chuyện, rồi ra sao thì ra "...Em tỉnh dậy, không lời giải thích " Tại sao anh đọc trộm tn của em?","Anh đã như thế thì chẳng còn gì để nói nữa"...Và rồi ngay trong đêm, em bỏ đi, gọi thằng kia đến đón đi,Ngay trước mắt nó.Không cần thanh minh, không cần giải thích...
Nó choáng váng, bao nhiêu thứ cảm xúc.Cùng lúc ùa về.Ghen tức, giận hờn, đau khổ, cô độc, lo lắng...nó mất hoàn toàn lí trí, biến thành một kẻ cuồng điên, lúc ấy, nó chỉ muốn làm tất cả để em phải quay trở về,Nó dọa nạt, đe dọa, sẽ về nhà nói hết mọi chuyện, cho bố mẹ em ở nhà biết, mọi người đều biết, khi ấy em sẽ phải đối mặt với cái nhìn của mọi người, bố mẹ, gia đình em sẽ không thể sống yên ổn với búa rìu dư luận...Nó tính toán nợ nần với em, bắt em trả hết mọi thứ, "Nếu em muốn rời bỏ anh, hãy trả hết anh mọi thứ thuộc về anh","Anh định đòi em những thứ gì?", "Cứ quy ra tiền"...Nó thực sự đã trở thành một kẻ khốn nạn, đem tình yêu nó đã dành cho em quy đổi thành tiền bạc, nợ nần..."Anh đã yêu em như thế đấy"-câu nói như nhát dao đâm vào tim nó, mãi mãi không thể nào quên...
Nó yêu em chân thành, vậy mà nó lại có thể nói ra những lời như thế nhỉ?Em sai, nó sai.Hay cả hai cùng sai vậy?Câu trả lời bỏ ngỏ.Kết thúc câu chuyện ở đây thôi, còn phần hậu kì khi nào có hứng sẽ tiếp tục..

đến hôm nay đã có hồi kết.Chàng trai không thể đủ độ phũ phàng với cô gái mà chàng trai đã yêu hết lòng.Nhưng với thằng xiên ngang thì đã có hồi kết.Cái giá rẻ mạt 5M để bắt nó phải trở thành thằng thất học.Thấy vui quá, mặc dù đó là cái kết cuối cùng mà mình có thể làm


 
               
NghiamttNgày: Saturday, 26/03/11, 11:45 AM | Tin số # 13                                                          KHÔNG HAY
Máy hai
Nhóm: NGƯỜI SỬ DỤNG
Số bài viết: 559
Cám ơn: 4
Danh tiếng: 0
Khiển trách: 0%
Trạng thái: Offline
chu dau tim truyen post nua di.t co nhan xet la khong co nhan xet gi.
 
               
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TRANG WEB ĐƯỢC PHÁT TRIỂN BỞI NGUYỄN HOÀNG -->Email:admin@mtt48dh2.com<-- © 2025



HT2